Hiển thị: 1 - 3 của 3 kết quả

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ qua – Douglas Kennedy

 

Tình trạng  Có thể mượn
Nhà xuất bản NXB Hội Nhà Văn
Dịch giả Nguyễn Bích Lan
Số trang 484

Nỗi Đau Nào Rồi Cũng Sẽ Qua là câu chuyện về những vật lộn cá nhân giữa những bi kịch đời thường, về mất mát và hàn gắn, về tuyệt vọng và tái sinh.

Là cha đẻ của các tiểu thuyết Best seller quốc tế, Douglas Kennedy dĩ nhiên chẳng thể quên vài tình tiết gay cấn về cuối truyện để chiều lòng những ai kiếm tìm trải nghiệm đọc nhiều kịch tính, nhưng rốt cuộc, nhưng rốt cuộc, Nỗi Đau Nào Rồi Cũng Sẽ Qua vẫn là cuốn sách phù hợp hơn vào những buổi chiều lặng lẽ riêng tư, như là một người bạn tâm tình hơn là một màn giải trí li kỳ hay rộn rã.

Nguyễn Bích Lan – dịch giả của quyển sách – đã nhận xét: “Khi tôi không thể giải thích nổi tại sao những nỗi bất hạnh cứ ập đến với ai đó liên tiếp như một chuỗi dài của bảng chữ cái, từ A đến Z, tôi tin một điều “con người không chỉ chịu đựng, mà con người sẽ vượt qua!”

Về tác giả Douglas Kennedy, ông sinh năm 1955 tại Manhattan. Xuất bản năm 1997, The Big Picture đã giành được nhiều lời khen ngợi từ các nhà phê bình. Các tiểu thuyết ra đời sau đó là The Pursuit of Happiness, A Special Relationship, State of the Union. The Woman in the Fifth và Leaving The World. Các tác phẩm của ông được dịch ra hai mươi mốt thứ tiếng. Tháng 4 năm 2007, ông được trao giải French decoration, huân chương Chevalier de l’Ordre des Arts et des Lettres. Tháng 11 năm 2009, ông nhận giải Grand Prix du Figaro của tờ Le Figaro. Ông có hai con, Max và Amelia.

Người đàn ông có cả một bề dày kinh nghiệm trong sáng tác lẫn trong cuộc sống đời thường như Kennedy hẳn sẽ mang đến độc giả một tác phẩm nữa đầy tính nhân văn và đáng để đọc, để suy ngẫm.

                                                                                                       Mượn sách ngay

 

Cha mẹ độc hại – Susan Forward PhD, Craig Buck

 

Tình trạng  Có thể mượn
Nhà xuất bản  NXB Thế Giới
Tác giả Susan Forward PhD, Craig Buck
Số trang  344

Có bao giờ trong mỗi chúng ta đã từng có suy nghĩ rằng:  “Tôi xin chôn ảo tưởng của mình về một gia đình tốt đẹp. Tôi xin chôn những hi vọng và kì vọng của mình về cha mẹ tôi. Tôi xin chôn ảo tưởng của mình có thể làm được điều gì đó để thay đổi cha mẹ. Tôi biết mình sẽ không bao giờ trở thành người như cha mẹ hằng mong muốn, và tôi khóc than cho nỗi mất mát ấy. Nhưng tôi chấp nhận nó. Những ảo tưởng đó có thể an nghỉ được rồi”. Tôi nghĩ ít nhiều trong chúng ta ai cũng đã từng có những suy nghĩ như vậy, rằng mình chưa làm vừa ý cha mẹ.

Khi bạn còn nhỏ, cha mẹ có nói rằng bạn tồi tệ hay vô tích sự không? Cha mẹ có thường xuyên sử dụng sự đau đớn về thể xác để kỷ luật bạn không? Bạn có thường xuyên sợ hãi cha mẹ của bạn không?… Còn bây giờ, khi bạn đã trưởng thành, có phải cha mẹ vẫn đối xử với bạn như một đứa trẻ hay bạn có cảm thấy rằng dù mình làm gì đi chăng nữa, sẽ không bao giờ là đủ với cha mẹ?… Tất cả những câu hỏi đang vang lên trong đầu bạn sẽ có lời giải đáp trong cuốn sách Cha mẹ độc hại – Vượt qua di chứng tổn thương và giành lại cuộc đời bạn. Trong cuốn sách này, Tiến sĩ Susan Forward đã chỉ ra được tiếng nói thực tế của những đứa trẻ trưởng thành có cha mẹ độc hại, từ đó giúp bạn thoát khỏi những bực bội trong mối quan hệ với cha mẹ, và khám phá ra một thế giới mới về sự tự tin, sức mạnh, khả năng tiềm ẩn của chính bản thân bạn. Trả lại bạn một cuộc đời đẹp tươi, ý nghĩa đáng ra bạn đã nên có từ rất lâu.

Cuốn sách gồm 2 phần chính:

Phần 1: Cha mẹ độc hại thường bạo hành về tinh thần (lời nói), thể xác (đánh đập), hoặc xâm hại tình dục.

Phần 2: Tác giả gợi mở từng cách giải quyết cho mỗi một vấn đề. Giúp đối tượng bị tổn thương có thể thoát khỏi bóng đen và những nỗi đau quá khứ để sống một cuộc sống vui vẻ phía trước.

                                                                                                             Mượn sách ngay

Nếu biết trăm năm là hữu hạn

 

Tình trạng Có thể mượn
Nhà xuất bản NXB Hội Nhà Văn
Tác giả Phạm Lữ Ân
Số trang 108

“Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…”

Chỉ xuất hiện vỏn vẹn trong hơn bốn mươi bài viết trên chuyên mục Cảm thức của Bán nguyệt san 2! (số Chuyên đề của báo Sinh Viên Việt Nam), Phạm Lữ Ân là một tác giả đã âm thầm tạo nên hiện tượng đặc biệt trong văn hoá đọc của giới trẻ Việt nam hiện nay. Các bài viết của Phạm Lữ Ân được đăng tải, trích dẫn rất nhiều lần trên các trang web, trên blog cá nhân, đươc đọc trên Youtube, thành cảm hứng cho sáng tác ca khúc và cả kịch bản phim với những lời bình ưu ái.

Với nhiều bạn trẻ, những bài viết này như đã thưc tỉnh trái tim và nhận thức của họ về cuộc đời, vốn chứa đựng nhiều cơ hội phát triển nhưng cũng đầy ắp lo toan. Bằng giọng văn dung dị, thân mật, giàu cảm xúc và có khi rất quyết liệt, tác giả dẫn dắt người đọc đi sâu vào những cảm nhận khác nhau về cuộc đời, về tình yêu trong góc nhìn tỉnh táo và không ngộ nhận (Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi), về tình bạn (Dư vị từ những tình bạn nhạt nhoà), về sự thành bại trong cuộc đời (Còn thời cưỡi ngựa bắn cung), về sự chờ đợi một cơ hội ngắn ngủi và cả một vận hội trong sự an nhiên và điềm tĩnh (Như chờ tình đến rồi hãy yêu) Không ít người cho rằng mình đã tìm thấy điều gì đó lạ lẫm và tươi mát trong nhận thức từ những bài viết này. Một số thú nhận mình đã đọc đi đọc lại những bài viết của Phạm Lữ Ân và mỗi lần đọc đều tìm thấy một ý nghĩa mới mẻ tiềm ẩn trong đó.

Với hiệu ứng của các bài viết, cái tên Phạm Lữ Ân luôn khiến bạn đọc tò mò. Và thật thú vị khi biết được bút danh này là sự kết hợp của hai nhà báo viết cho giới trẻ, cũng là một đôi vợ chồng. Nhờ sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa cái nhìn trong trẻo, tinh tế và sắc sảo với sự từng trải, thương yêu và khoan dung, những bài Cảm thức này đã đưa ra được những kiến giải đầy thú vị và vô cùng sâu sắc về cuộc đời, không chỉ cho giới trẻ mà cho bất cứ ai trong chúng ta, ở bất kỳ lứa tuổi nào.

Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã…để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…” Nếu biết trăm năm là hữu hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại.

Nếu biết trăm năm là hữu hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng…

                                                                                                          Mượn sách ngay

Xin chào! Chúng tôi có thể giúp gì cho bạn?